Gái mại dâm không đi lễ và sự thành tâm chủ chứa
Những cô gái làm cái nghề bị tai tiếng nhất của xã hội cũng không còn đủ đức tin để đứng dưới chân thần, Phật để cầu xin một năm mới bình an. Nhưng những người kinh doanh trên thể xác của họ thì ngược lại.
Những cô gái làm cái nghề bị tai tiếng nhất của xã hội cũng không còn đủ đức tin để đứng dưới chân thần, Phật để cầu xin một năm mới bình an. Nhưng những người kinh doanh trên thể xác của họ thì ngược lại.
Sự thành tâm của chủ chứa
Ngày mùng 10 tháng Giêng năm Giáp Ngọ (9/2/2014), nhiều cửa hàng, dịch vụ đã được mở cửa sau kỳ nghỉ Tết, nhưng còn một loại hình dịch vụ vẫn kiêng mở cửa sớm – massage thư giãn (kích dục bằng miệng). Những người chủ quán này luôn mang tâm lý, đầu năm ít khách bởi người chơi gái kiêng kỵ chuyện đầu năm động vào gái mại dâm khiến đen cả năm, do đó có mở cửa hàng thì cũng phải để đến sau Rằm tháng Giêng cho thoải mái.
Ra Giêng ngày rộng tháng dài, công việc chủ yếu của những chủ chứa này là đi lễ, đi chùa. Người ta cầu gì ở đó?
Tâm sự với chủ một quán thư giãn tẩm quất trên đường Thụy Khuê (Tây Hồ, Hà Nội), cũng có chút quen biết với phóng viên, chị tên N.T.P (nguyên quán Hải Phòng) chia sẻ:
“Đầu năm chị đi lễ khắp nơi, mình có căn có quả, theo Thánh hầu Thánh, theo Phật thờ Phật, làm gì cũng phải có lễ nghĩa thì cái tâm mình nó mới yên, rồi các ngài mới cho phúc cho lộc mà yên ổn làm ăn em ạ”.
Quán của N.T.P vẫn chưa mở cửa vì đầu năm vắng khách tranh thủ đi chùa
Khi được hỏi chị đã đi được những đâu, chị N.T.P vui vẻ khoe ra hàng loạt địa điểm để đền ơn thánh Phật: “Sáng mùng Một chị đi Phủ Tây Hồ nhé, mùng Hai chị đi chùa Hà, mùng Ba chùa Trấn Quốc, mùng 4 chùa Phúc Khánh, mùng 5 chùa Hương… Mỗi ngày chị đi một chùa, một đền. Hôm mùng 7 chị mới đi Bảo Hà lạy ông Hoàng Bảy về. Năm nay cố gắng, chị mà kiếm đủ tiền chị cũng làm một vấn hầu tạ các ngài cho hoành tráng.”
“Chị cầu gì à? Thì cũng như mọi người thôi em, muốn gì cầu nấy, mà như chị thì cũng chỉ cầu tài cầu lộc, cầu cho quán làm ăn yên ổn, công an cứ hiền như bụt, chẳng động gì đến mình, khách thi ra vào tấp nập, khách có đến thì chị cũng sống được mà mấy đứa nhân viên nó mới sống được…” – Chị N.T.P liến thoắng kể lại ước mơ của mình dâng lên trước Thánh trước Phật.
N.T.P cũng chia sẻ thêm: “Đợt tới chị tính đi Đền bà chúa kho vay tiền, năm trước làm ăn khó quá, chắc cũng có thể do năm trước nữa mình đi vay mà chưa có lễ lên trả, năm nay cố gắng sắm cái lễ to, trả nợ bà rồi mới vay lại được thì tiền nó mới về em ạ”.
“Em không còn niềm tin để cầu xin”
Trong khi đó, tâm sư với một gái mại dâm có tiếng ở quận Cầu Giấy, Hà Nội tên L.A (SN 1991, huyện Thanh Thủy, Phú Thọ), Tết này chiều 30 Tết cô có mặt ở nhà với bố mẹ bên bữa cơm tất niên, rồi chiều mùng Một đã vội vàng khăn gói đi khỏi nhà trở về Thủ đô vắng lặng.
L.A tâm sự: “Ở nhà em còn đứa em gái nhỏ, chẳng muốn biết chị nó làm cái nghề này, cũng giấu cả gia đình, em làm cái nghề chạ người này, chẳng may có ai nhìn thấy hay nhận ra thì thật không ra gì. Em đã làm được 3 năm rồi, năm đầu còn ở nhà ăn Tết với gia đình, nhưng 2 năm nay đều xuống Hà Nội từ mùng Một.”
L.A ngậm ngùi chia sẻ: “Ở Hà Nội những ngày Tết khác lắm anh ạ, phố xá cứ như rộng ra gấp mấy lần, thời gian thì như dừng lại, thiếu những người ngoại tỉnh như bọn em, kể ra Hà Nội cũng đẹp thật. Mấy ngày Tết em chỉ loanh quanh trong phòng trọ, thi thoảng có anh chị bạn bè nào rủ đi ăn uống thì em ra khỏi nhà.”
L.A (ảnh nhân vật cung cấp)
Khi hỏi L.A về việc năm nay nhiều thời gian như thế, cô gái có đi lễ ở đâu để cầu cho một năm mới an khang, bình yên hay không. L.A chỉ cười nhạt.
“Từ ngày em biết nhớ mọi việc, nhà em gần chùa, đêm 30 nào mẹ cũng đưa em ra chùa để cầu xin trời Phật phù hộ cho một năm mới may mắn. Lớn lên một chút, cái thời cấp 3 hay từ quê ra thành phố, em vẫn thường đi chùa, cầu xin một sự che chở. Nhưng 2 năm nay em không đi chùa nữa.”
Chúng tôi dừng cuộc trò chuyện tại đây. Xe ôm của L.A đến và cô lại tiếp tục công việc của mình. Hôm nay cô mở hàng lần đầu tiên, trước khi lên xe, cô còn cười tươi: “Hi vọng năm nay đắt khách. Chúc mừng năm mới anh”!
Tôi vẫn nhớ cái giọng đầy căy đắng của L.A. L.A không đi lễ, cô không đủ niềm tin và thay vào đó là sự tủi hổ để đứng dưới chân thần, Phật. Nhưng những người đang sống dựa vào thể xác của cô thì lại có đầy đủ lý do để cầu xin những thế lực vô hình che chở.
Theo Docbao.vn