Đằng sau "bản hợp đồng xác thịt" và thủ thuật PR gái bán dâm
Từ những buổi "tập huấn" đầy kỳ quặc, tôi cũng đã có dịp tận mắt thấy cảnh đời nhớp nháp ở hai "phố đèn đỏ" lớn nhất Hà thành hơn một năm về trước.
Từ những buổi "tập huấn" đầy kỳ quặc, tôi cũng đã có dịp tận mắt thấy cảnh đời nhớp nháp ở hai "phố đèn đỏ" lớn nhất Hà thành hơn một năm về trước.
Tính tổng thời gian từ ngày gặp lại Tuân "Gia-Lai" đến lúc chính thức "hiểu rõ" thế giới đầy lạc thú và cám dỗ từ nghề "bố mì", tôi mất khoảng một tháng. Thế nhưng, chỉ với bấy nhiêu thời gian trong "vai học việc", tôi đã được đưa từ hết bất ngờ này đến bất ngờ khác. Đặc biệt hơn nữa, từ những buổi "tập huấn" đầy kỳ quặc, tôi cũng đã có dịp tận mắt thấy cảnh đời nhớp nháp ở hai "phố đèn đỏ" lớn nhất Hà thành hơn một năm về trước.
Thủ thuật "lên đời" và PR gái mại dâm
Ngày đầu tiên ngồi riêng với tôi, Rùa Con tận tình chỉ dạy: "Không phải em "hàng" nào cũng đẹp, vì thế "thợ ảnh" phải biết áp dụng các thủ thuật để các em lên ảnh trông "long lanh" hơn".
Rồi cậu chàng giảng giải: "Ví như các em chân ngắn, mình phải chọn góc hắt từ dưới lên. Em nào ngực lép, mình sẽ hướng dẫn cho nằm nghiêng sang một bên, dùng tay đẩy ngực lên. Em nào nước da ngăm đen, phải yêu cầu ra đứng cạnh cửa sổ hay dưới ánh đèn màu. Em nào bụng mỡ chảy xệ, muốn có vòng 2 thon gọn, buộc phải nín thở, thót bụng liên tục trong suốt quá trình chụp ảnh...".
Nhiều thủ thuật được "bố mì" áp dụng để gái bán dâm trở nên "long lanh" hơn.
Rùa con không ngần ngại tiết lộ, ngoài những em "hàng" tuyển với giá cho một lần "sung sướng" từ mức 400 nghìn đồng trở lên, "bố mì" nào cũng có những cô thuộc "hàng chống vã" hay "máy bay thương mại" (phụ nữ cao tuổi vẫn hành nghề bán dâm - PV) với giá rẻ mạt. Vì thế, một tay máy có nghề luôn luôn được chào đón.
Thế nhưng, cũng theo Rùa Con, cái khó nhất của công việc chụp ảnh là luôn cần có sự "trần trụi cần thiết" trong mỗi shot hình. Khách làng chơi ngày càng tinh ý, ảnh chỉnh sửa nhiều quá cũng khiến họ không thích. Vì vậy, tay máy có nghề là người phải giữ được sự trần trụi, lõa lồ cần thiết để khách cảm thấy vừa bị kích thích nhưng lúc "đi thực tế" cũng không bị thất vọng
Song song với hiệu ứng đến từ những bức ảnh dung tục, những bài dẫn chuyện đầy nhục dục cũng góp phần đáng kể vào việc người xem có quyết định nhấc máy gọi gái hay không. Theo lời Rùa Con, một bài viết PR mại dâm hoàn hảo là bài viết kết hợp được sự chuyên nghiệp trong động tác của "chuột bạch" (những thanh niên làm nhiệm vụ "check hàng" như Tuân "Gia-Lai"), tay máy chắc chắn của "thợ ảnh" và chất văn cuốn hút của "bồi bút".
Một khu vực dày đặc nhà nghỉ thuộc phường Yên Hòa (Cầu Giấy, Hà Nội), được coi là một trong hai "phố đèn đỏ" lớn nhất Hà Nội.
Nước mắt muộn và bộ mặt thật
Đến buổi "học việc" thứ ba, tôi đã được Kính Cận tạo điều kiện để tiếp cận mục tiêu của mình.
Sau khi gượng gạo nói dối rằng tôi muốn được tập tành "tác nghiệp" với Quỳnh chick (Quỳnh gà con), một hot girl trong hệ thống và cũng là người tôi muốn tìm gặp, Kính Cận tỏ ra khá vui vẻ. Anh ta cho biết, cô ả đang khá "hot" và cẩn thận dặn dò tôi nên "thử sức" trong vai trò của một khách làng chơi rồi về tự viết bài. Như vậy, tôi sẽ tránh được cảm giác lúng túng trong lần đầu "tác nghiệp".
Sau buổi gặp gỡ đó, tôi chủ động liên lạc với Quỳnh, chick theo đúng cách dân chơi: Bấm số và đọc mật khẩu. Những chân dài của Kính Cận và Rùa Con, tùy từng khu vực sẽ có mật khẩu khác nhau nhưng phổ biến nhất vẫn là: "Bạn anh Triều" và "bạn anh Vương".
"Lệnh đã khớp", theo lời hướng dẫn của Quỳnh tôi đến một nhà nghỉ nằm sâu trong ngõ 180 Trần Duy Hưng (Yên Hòa, Cầu Giấy, Hà Nội), tự lấy phòng và căng thẳng chờ đợi. Tâm can tôi như lửa đốt, cầu khấn rằng Quỳnh chick không phải Hà, cô con gái xinh đẹp của gia đình người Mường tốt bụng, những người đã cho tôi ngủ nhờ qua đêm trong chuyến công tác hãi hùng tại vùng rừng thiêng nước độc Tân Sơn - Phú Thọ năm 2010.
Ảnh chụp màn hình điện thoại một cuộc giao dịch mua dâm.
Khoảng 15 phút nặng nề trôi qua, Quỳnh cũng tới, đánh dấu sự xuất hiện của mình bằng tiếng gõ cửa nhẹ nhàng. Khi cánh cửa vừa hé mở, tim tôi như thắt lại khi đứng trước tôi vẫn đúng là Hà của ngày nào, chỉ có điều trông nàng sành điệu và xinh đẹp hơn. Hà (tên thật của Quỳnh chick) cũng shock không kém, cô hốt hoảng, bối rối đánh rơi cả túi xách. Tôi cồn cào nhớ đến những dòng cuối cùng Hà nhắn cho tôi vào giữa năm 2011, cô thông báo đã xuống Hà Nội làm việc rồi bặt tăm luôn.
Đằng sau "bản hợp đồng xác thịt"
Khi cơn xúc động đã tạm thời qua đi, tôi nhìn xoáy vào mắt Hà chua xót nói, tôi đã sớm nhận ra cô giữa hàng trăm bức ảnh trần trụi được lưu cẩn thận trong điện thoại của Tuân "Gia-Lai". Đó là lý do tôi có mặt ở đây. Hà cũng chẳng giấu giếm, cô tâm sự rằng chỉ chưa đầy ba tháng sau đặt chân xuống Hà Nội, theo lời giới thiệu, cô đã chủ động tìm đến xin vào hệ thống của Kính Cận. Sau khi được Tuân "chuột bạch", cô được "định giá" 400 nghìn đồng/lượt đi khách.
Sau đó, giống như bất kỳ một "lính" mới nào, Hà được trang bị một sim điện thoại, đặt mật khẩu và yêu cầu chỉ được hoạt động ở một nhà nghỉ cố định. Trong vòng một tháng đầu tiên, Kính Cận yêu cầu Rùa Con ngày ngày đi kiểm tra hiệu suất làm việc của Hà, phân công Tuân dạy dỗ "kỹ năng phục vụ" cho Hà và dùng quyền quản trị của mình liên tục đẩy những bài viết khen ngợi "khả năng biểu diễn" của cô. Sau đó, tùy theo phản ứng của "thị trường", Kính Cận sẽ quyết định đưa ra mức giá cuối cùng. Trường hợp của Hà, anh ta giữ nguyên.
Sau đó, nhờ mạng lưới tai mắt "cài cắm" trong các nhà nghỉ (có thể là lễ tân hoặc một gái bán dâm khác - PV), Kính Cận biết rõ lượng khách mỗi ngày của Hà và quyết định mức phí là 12 triệu đồng/tháng. Đổi lại, Kính Cận sẽ đảm bảo duy trì bài quảng cáo của Hà thường xuyên trên diễn đàn Thien... com, bảo kê sự an toàn cho cô và quan trọng hơn cả, xóa ngay những phản hồi thiếu tích cực. "Liên minh ma quỷ" giữa "bố mì", gái mại dâm và nhà nghỉ được Hà miêu tả là vô cùng chặt chẽ và "ba bên cùng có lợi". Chủ nhà nghỉ thu được tiền phòng nhưng cũng là tai mắt cho "bố mì", gái bán dâm được yên tâm hoạt động, còn "bố mì" thì dễ dàng quản lý được gái.
Ngoài ra, thi thoảng, nếu cô nào ngoan, phục vụ tốt sẽ được "bố mì" gọi điện điều đi phục vụ khách VIP với giá lên tới hàng triệu đồng/đêm. Khoản thu ngoài cam kết này sẽ được chia đôi theo tỷ lệ 50/50. Hà tâm sự, nếu một ngày không cầm máy, điện thoại của cô sẽ có khoảng 30 cuộc gọi nhỡ, chủ yếu từ 12h trưa đến 23h đêm. 1/3 trong số đó là gọi vì nhu cầu vui vẻ thực sự và cô đủ sức phục vụ từ 5 - 7 khách/ngày, tùy điều kiện sức khỏe.
Cô cũng cho biết thêm, ở thời điểm bấy giờ (cuối năm 2012 đầu 2013), hầu hết các gái mại dâm đều được các "bố mì" chỉ định hoạt động trong hệ thống nhà nghỉ nằm sâu trong các con ngõ của phố Trần Duy Hưng và Nguyễn Khánh Toàn. Đó cũng được coi là hai phố đèn đỏ lớn nhất Hà thành...
Không phải ai cũng biết sự tồn tại của "bố mì"
Rùa Con cho tôi biết, trong diễn đàn, tuy vẫn có những bài viết là do các thành viên đi "thực tế" về rồi tự viết lên khoe khoang, nhưng số đó không nhiều mà hầu hết là do các "bố mì" đẩy lên, bằng nhiều nickname khác nhau nhằm tung hỏa mù người đọc. "Phần lớn khách làng chơi đều không biết sự tồn tại của các "bố mì". Họ nghĩ rằng đó là những bài chia sẻ của các thành viên thông thường, một cách miễn phí. Và họ tin tưởng gần như tuyệt đối bài viết của các nickname uy tín", Rùa nói. Rồi cậu khoe, ngoài nick quản trị được Admin cấp phép, cả cậu và Kính Cận đều có nhiều nick khác thuộc hàng có "uy tín".
Quy tắc “quản lý” và “nộp phí”
Hà kể với tôi, tùy theo nguyện vọng, "bố mì" có thể cho gái mại dâm tự lựa chọn cách quản lý cũng như cách nộp phí. Ngoài cách như Hà đang áp dụng, còn một cách khác đơn giản hơn nhưng cũng nguy hiểm hơn là chỉ tính tiền viết và duy trì bài đăng. Theo đó, trong trường hợp này, gái mại dâm có thể tự đề xuất mức giá của mình và vẫn dùng sim cũ của mình. "Bố mì" sẽ chỉ thu tiền dựa theo giá đó (ví dụ 300 nghìn đồng thu 3 triệu đồng, 400 nghìn đồng thu 4 triệu đồng) và duy trì bài đăng trong 15 ngày. Hết thời hạn, gái mại dâm phải tự chủ động liên lạc với "bố mì" để đăng nội dung "chào hàng" mới.
Theo Docbao.vn