Bi kịch đẫm nước mắt của những người "chửa hộ, đẻ nhờ"
Cầm trên tay những đồng tiền kiếm được từ hợp đồng đẻ thuê, tôi cảm thấy mình thật tàn nhẫn vì đã không giữ nổi con" - một phụ nữ từng mang thân phận đẻ thuê tâm sự.
"Cầm trên tay những đồng tiền kiếm được từ hợp đồng đẻ thuê, tôi cảm thấy mình thật tàn nhẫn vì đã không giữ nổi con" - một phụ nữ từng mang thân phận đẻ thuê tâm sự.
Ảnh minh họa
Những người cha, mẹ "khát con"
Lấy chồng và sinh được hai người con trai khoẻ mạnh, song 2 năm trước chồng chị Nguyễn Thị Ngọc lại bị tai nạn và mất. Từ đó, mọi gánh nặng về kinh tế, tinh thần đổ lên vai một người phụ nữ làm nghề buôn bán vặt như chị.
Những đồng tiền từ buôn bán vặt vãnh công với số tiền ăn học rồi những lúc đau ốm của các con cứ dội lên đầu chị khiến chị không biết bám víu vào đâu.
Trong một lần nghe tin có một gia đình giàu có ở quận Tây Hồ, Hà Nội đang có nhu cầu thuê người mang thai do gia đình anh chị này đã nhiều lần thụ tinh ống nghiệm nhưng không thành, chị đã liên lạc và nhận được thỏa thuận.
Để có thể mang thai hộ, chị Ngọc được gia đình họ đưa đến trung tâm có uy tín để cấy bào thai với giá thoả thuận là 75 triệu đồng. Quá trình đó diễn ra nghiêm ngặt và có sự giám sát chặt chẽ của gia đinh để đảm bảo không có sự liên hệ ra bên ngoài.
Khi chị Ngọc mang bầu, mỗi tháng họ cung cấp tiền ăn, tiền nhà, thỉnh thoảng đưa chị đi khám thai để bảo đảm sức khoẻ của đứa con trong bụng đến khi được chào đời.
Cũng đồng cảnh ngộ, chị Trần Minh Thanh (30 tuổi) ở Thanh Hoá cũng phải nhắm mắt chấp nhận đời đi mang thai hộ để kiếm tiền trang trải cuộc sống.
Chị Thanh cho biết, gia đình chị rất nghèo, ông chồng lại hay cờ bạc, rượu chè. Tiền chị và 2 đứa con lớn đi làm thuê được bao nhiêu, chồng cướp sạch sành sanh rồi bỏ đi theo một cô cave khác . Từ đó cuộc sống của mấy mẹ con ngày càng lao đao, vất vả.
Phải bỏ quê lên Hà Nội kiếm sống, chị Thanh gặp một phụ nữ đang đi chữa hiếm muộn đã nhiều năm. Thấy chị Thanh nhân hậu, hoàn cảnh khó khăn nên người này đã đề nghị chị mang thai hộ cho họ với giá 250 triệu đồng.
Với một phụ nữ nghèo như chị Thanh thì số tiền đó quá lớn, vì vậy chị nhận lời ngay mà không hề do dự. Họ đưa trước cho chị 30 triệu đồng. Chị đem tiền cho mẹ ruột và nhờ trông hộ 2 đứa con để "đi làm ăn xa". Sau khi dàn xếp xong xuôi với gia đình, chị được họ cho ăn ở một căn phòng cách xa khu trung tâm, có tiện nghi đầy đủ. Hàng tháng chị phải đi khám thai đều đặn và báo cáo tình hình cho họ. Đến khi sinh, chị phải ký kết trao lại đứa con cho họ và không có bất cứ ràng buộc gì.
“Chửa hộ, đẻ mướn” rủi ro không lường trước
Mọi người đều nhìn những người phụ nữ đi đẻ thuê với ánh mắt ác cảm. Họ bị xã hội chê trách, bị gắn mác là bán rẻ nhân phẩm, sẵn sàng vì tiền mà bán cả đứa con đã mang nặng đẻ đau của mình. Tuy nhiên không phải ai cũng biết được rằng sau khi trao con cho những người xa lại, không ít trong số họ đã phải sống trong cảnh nhục nhã và ân hận.
Chị Nguyễn Ngọc Minh ở Thái Bình có thể gọi là một người phụ nữ chuyên đẻ thuê và được nhiều chị em trong diễn đàn “mang thai hộ” gọi chị với cái tên “Minh chuyên nghiệp”. Sở dĩ vậy bởi chị đã có thâm niên mang thai hộ 3 lần và tất cả đều thành công.
Chính sự xuôi chèo mát mái ấy, cộng với gia cảnh nghèo túng cùng việc nuôi đứa con đang bị dị tật do tai nạn, chị Minh không ngần ngại ký thêm bản hợp đồng tiếp theo với một đối tác khác.
Thế nhưng, ở lần ký kết hợp đồng này, chị không chỉ mang thai hộ đơn thuần mà trực tiếp “quan hệ” với chồng đối tác để sinh con trai nối dõi cho dòng họ. Nhưng không may, khi chị đang chuẩn bị lâm bồn thì chồng chị gặp tai nạn và mất.
Lúc này, bản năng làm mẹ đã khiến chị muốn giữ đứa trẻ vì đứa con trước của chị đã bị liệt giường, bây giờ chồng lại mất. Song tất cả đã muộn, đứa bé vẫn thuộc về họ đúng như bản hợp đồng đã ký. Xong xuôi, họ bế con đi còn chị Minh với một nỗi đau có thật, một bi kịch mang tên “chửa hộ, đẻ mướn” sẽ ám ảnh suốt cuộc đời.
“Cầm trên tay những đồng tiền kiếm được từ hợp đồng đẻ thuê, tôi cảm thấy mình thật tàn nhẫn vì đã không giữ nổi con. Rất nhiều lần tôi muốn trả lại tiền để giành lại đứa con mình mang nặng đẻ đau nhưng không làm được…”, chị Minh tâm sự.
Quay lại với trường hơp của chị Ngọc, sau khi chị mang thai được đến tháng thứ 4 chị gọi điện thông báo cho vợ chồng nhà chủ thuê. Thế nhưng chị gọi mãi mà điện thoại cứ thông báo “thuê bao không liên lạc được”. Lúc này chị mới tá hoả vì không biết họ ở đâu mà tìm vì tiền thì gần hết mà cái thai thì ngày một to ra.
Xấu hổ, tủi hờn, chị đi tìm khắp nơi và sau đó biết thông tin vợ chồng họ đã ly dị vì ông chồng cặp bồ và có con riêng nên chị vợ cũng mặc kệ. Lúc này bỏ thì thương, vương thì tội, chị đành vác bụng bầu về quê và thú nhận mọi việc với bố mẹ và xin tha thứ.
Trắng tay, mang tiếng chửa hoang, cộng thêm 2 đứa con nheo nhóc, chị đã sống những ngày tiếp theo như bi kịch lớn nhất của cuộc đời.
*Tên nhân vật đã được thay đổi.